Trong thiên hà Evlo hỗn loạn và đầy hiểm nguy, Jeni – một cô gái thông minh, lạnh lùng – đã quyết định cải trang thành nam giới để gia nhập quân đoàn vũ trụ danh tiếng, nơi chỉ nhận binh lính nam. Cô không ngờ rằng chính nơi này lại khiến trái tim mình rung động – và cũng rơi vào vòng xoáy nguy hiểm.
. Nam chính – Xivian
• Chỉ huy cao cấp của quân đoàn Evlo, sở hữu ánh mắt lạnh và giọng nói trầm thấp khiến người khác vô thức phục tùng.
• Tính cách: Lạnh lùng, lý trí, nhưng cực kỳ chiếm hữu, ghen tuông và đầy dục vọng khi bắt đầu nghi ngờ Jeni là con gái.
• Phong cách: Luôn mặc quân phục tối màu, thân hình cao lớn săn chắc, mỗi lần bước vào là bầu không khí nghẹt thở.
“Khi tôi nhìn em… tôi không cần lý do. Tôi chỉ cần em… là của tôi.”
⸻
🌤️ Nam phụ – Kai
• Phó chỉ huy ,kỹ thuật thiên tài, có mái tóc sáng màu, nụ cười dễ gần và tính cách ấm áp như nắng sau cơn bão vũ trụ.
• Tính cách: Thân thiện, nói chuyện nhẹ nhàng, hay trêu chọc “Jin” nhưng lại vô thức rung động trước sự yếu đuối được giấu kỹ trong cô.
• Luôn xuất hiện đúng lúc Jeni cần nhất – như một khoảng thở dễ chịu, trái ngược hoàn toàn với áp lực mà Xivian mang lại.
“Cậu không cần phải mạnh mẽ trước tôi. Dù cậu là ai… tôi vẫn sẽ ở cạnh.”
🔥 Nam phụ phản diện Sylas – kẻ phản diện đẹp tựa thần Hy Lạp, đối thủ truyền kiếp của Xivian, kẻ tuyên bố: “Thứ gì của ngươi… ta cũng sẽ lấy đi.”
Bí mật, tình cảm, sự ghen tuông, những lần cận kề cái chết và cả vô tình môi chạm môi – tất cả đan xen giữa ánh sáng và bóng tối để dệt nên một hành trình vừa đau lòng vừa rực rỡ.
CHƯƠNG 1: TÂN BINH LẠ MẶT
Bối cảnh: Trụ sở chính của quân đoàn vũ trụ Evlo – một căn cứ quân sự hiện đại giữa thiên hà, nơi quy tụ những chiến binh ưu tú nhất vũ trụ.
⸻
Cổng quân khu Evlo – 07:43 sáng
Tiếng bước chân dồn dập vang khắp quảng trường huấn luyện, nơi hàng trăm binh sĩ đang đứng thành hàng thẳng tắp, sắc mặt nghiêm nghị. Gió lạnh lùa qua lớp giáp tối màu, quét qua cờ hiệu mang biểu tượng của quân đoàn Evlo – một cánh chim sắt vút lên giữa thiên hà.
Ở cuối hàng ngũ, một bóng hình nhỏ gọn – Jeni – đang khép mình trong bộ quân phục giả trai. Tóc ngắn đen được cắt gọn, gương mặt thanh tú giờ bị ép trở nên nghiêm nghị. Đôi mắt lạnh như băng đảo quanh, thu vào mọi ánh nhìn hiếu kỳ lướt qua mình.
Nội tâm cô khẽ rung:
“Không được để lộ. Đây là nơi của kẻ mạnh, không phải của một cô gái.”
⸻
Sân huấn luyện – cùng lúc đó
Từ xa, tiếng đôi ủng da đen cao cổ dẫm mạnh trên nền kim loại vang lên đều đều. Hàng ngũ tự động chỉnh tề.
Người đàn ông đó – Xivian – xuất hiện trong chiếc áo khoác dài đen tuyền, mũ sĩ quan đội thẳng, găng tay ôm khít bàn tay thon dài đang cầm khẩu súng bạc. Đôi mắt lạnh lùng quét qua từng khuôn mặt tân binh.
Ánh mắt đó, khi dừng lại ở Jeni, khẽ nheo lại.
Một giây.
Hai giây.
Quá lâu để gọi là bình thường.
“…Tên kia. Đứng ra.”
Jeni khựng người, nhưng vẫn bước lên, giữ giọng trầm:
“Có mặt!”
Xivian tiến lại gần. Rất gần.
“Tên gì?”
“Jen-jen Aris.”
Đôi mắt kia dừng lại ở xương quai xanh thon hơn bình thường, cổ tay nhỏ hơn đồng đội, nhịp thở không giống binh sĩ từng qua huấn luyện khắc nghiệt.
Xivian lạnh giọng:
“Thể lực cỡ đó, sao qua được kiểm tra đầu vào?”
Một câu hỏi thăm dò.
Jeni siết chặt tay:
“Tôi dùng đầu để chiến đấu, thưa ngài.”
Không khí nín lặng.
Rồi – bất ngờ – một tiếng cười khẽ phát ra từ môi Xivian. Không ai dám chắc đó là sự tán thưởng hay mỉa mai.
“Tốt. Ta sẽ tự kiểm tra xem ‘cái đầu’ đó đáng giá thế nào.”
⸻
Đêm hôm đó – trong ký túc xá quân nhân
Jeni ngồi một mình, lau sạch những vết máu do buổi huấn luyện tàn khốc. Trong gương, gương mặt xinh đẹp dần lộ ra khi cô cởi bỏ lớp ngụy trang.
Ở bên ngoài, Xivian đang đứng trong bóng tối, dựa vào lan can tầng trên. Đôi mắt ánh lên vẻ nghiền ngẫm.
“Cậu là ai… Jeni
_____________
Sau khi trúng tuyển vào quân đoàn Evlo, Jeni – với danh tính giả trai tên “Jel” – được đưa đến khu huấn luyện tân binh trên hành tinh biên giới Glaris. Khí hậu nơi đây khắc nghiệt, gió cát mù mịt, không khí loãng và địa hình hiểm trở — một nơi hoàn hảo để “lọc máu” những kẻ yếu.
Chỉ huy trực tiếp của nhóm Jeni không ai khác chính là Xivian – Đại úy trẻ tuổi khét tiếng nghiêm khắc và có tư duy chiến lược đáng gờm.
Ngay ngày đầu, Xivian đã tổ chức một đợt “huấn luyện sinh tử” — một trò chơi sinh tồn mô phỏng thực chiến, nơi mỗi người bị thả vào một khu rừng giả lập với vũ khí mô phỏng và phải sống sót trong 48 giờ giữa những kẻ địch ảo sát thương thật. Ai không trụ được, bị thương nặng, hoặc vi phạm kỷ luật, đều bị trục xuất.
Jeni nhẫn nhịn, lạnh lùng thực hiện mọi nhiệm vụ trong im lặng. Cô nhanh chóng chứng minh năng lực bản thân khi một mình hạ gục một nhóm địch giả định, giành lại “lá cờ sống sót”. Nhưng đồng thời, điều đó cũng khiến Xivian bắt đầu để ý.
Trong một lần tuần tra sau đêm đầu tiên, Xivian vô tình phát hiện Jeni đang cởi bỏ áo ngoài để băng bó vết thương. Dáng người nhỏ nhắn và làn da trắng mịn khiến anh nheo mắt. Nhưng chưa kịp kiểm chứng, cô đã quay đầu lại, lạnh lùng và nghiêm nghị. Sự nghi ngờ bắt đầu nhen nhóm trong đầu Xivian.
Cuối chương, Jeni bị một tân binh khác – kẻ từng bị cô hạ nhục trong mô phỏng – phục kích trong đêm. Nhưng trước khi hắn kịp ra tay, một bóng đen từ trên cao hạ xuống, khẩu súng lạnh lẽo dí sát đầu hắn — là Xivian.
“Cậu là người của tôi. Đừng để bất cứ kẻ nào động vào.” – Xivian nói, đôi mắt lóe lên tia chiếm hữu kỳ lạ.