Một tiếng khóc than của Ngô Thẩm khiến láng giềng xung quanh đều đổ ra xem náo nhiệt, Lâm Thị cùng vài người khác cũng ra tới cửa.
Dì, là Nhị Mao đó ạ. Lâm Thị là người đầu tiên nhận ra Ngô Nhị Mao, mừng rỡ nói với Ngô Thẩm, Nhị Mao trở về là chuyện tốt, hai mẹ con dì cuối cùng cũng được đoàn tụ rồi.
Ba năm trước, Ngô Nhị Mao đi tòng quân, từ đó về sau, Lâm Thị thấy Ngô Thẩm đi khắp nơi thắp hương bái Phật. Nay Ngô Nhị Mao có thể bình an trở về, đó chính là đại hỷ sự.
Đúng, là chuyện tốt. Cuối lời Ngô Thẩm run rẩy, bà chỉ có duy nhất một đứa Nhi tử này, thấy Nhi tử bình an trở về, bà mới yên lòng. Nghe mọi người chúc mừng, bà lau nước mắt cười nói: Đa tạ mọi người, ngày mai ta sẽ mời các vị ăn trứng vịt.
Nói đoạn, bà kéo Nhi tử vào nhà, Con chưa ăn đúng không? Mẫu thân sẽ làm mì kéo tay cho con, muốn ăn mấy quả trứng? Ba hay năm?
Ngô Nhị Mao nói ba quả là đủ.
Trương Thị nhà bên cạnh, vào bếp thái một bát lòng heo om nóng hổi, bảo đứa cháu trai lớn mang sang, Nhà họ Ngô chỉ còn mỗi Nhị Mao là nam đinh, hắn vất vả lắm mới trở về, chắc giờ này chưa ăn gì. Con cứ đặt bát xuống rồi về ngay.
Kiều Gia Vượng nói được, Lâm Thị nhìn bát lòng heo om đầy ắp, khẽ nói: Bọn họ chỉ có hai người, ăn hết được không?
Hôm nay ăn không hết, có thể để ngày mai ăn. Chàng đừng tiếc, đều là láng giềng, chúng ta phải tận chút lòng thành. Trương Thị nói xong giục cháu trai lớn đi nhanh, rồi lại kéo tẩu tử hỏi nhỏ chuyện nhà họ Viên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT