Ngoài cửa không chỉ có Cố Ôn Cùng, mà còn vài người khác cũng đang há hốc mồm. Trong đó có cả Đặng Văn và Tạ Triệt.
Giản Chi lúng túng đứng dậy, cố giữ bình tĩnh, ho nhẹ hai tiếng, gáy anh sau khi bị nhéo lúc nãy giờ vẫn còn âm ấm.
‘Rõ ràng chẳng làm gì quá giới hạn, nhưng bị bắt gặp thế này lại y như đang lén lút hẹn hò.’
Giang Ngôn Sinh đứng phía sau Giản Chi, dáng vẻ y như đứa trẻ vừa bị bắt quả tang làm chuyện sai. Cậu né tránh ánh mắt mọi người, vừa hoảng hốt vừa vội vàng cài lại cúc áo… Hành động ấy chẳng khác nào ngầm thừa nhận giữa hai người có điều gì không thể công khai.
Giản Chi không ngờ họ lại đột ngột mở cửa bước vào. Rõ ràng anh nhớ đã khóa cửa rồi mà.
Đối mặt với ánh mắt dò hỏi của Cố Ôn Cùng, Giản Chi chọn cách im lặng. Anh thật sự không biết nên giải thích sao… Chẳng lẽ nói mình chỉ đang bôi thuốc cho Giang Ngôn Sinh? Nhưng tư thế đó… Quả thật không mấy bình thường.
Ai nhìn vào cũng sẽ hiểu lầm. Bảo là đang chăm sóc vết thương thì cũng khó tin.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play