Du Cảnh Minh nằm trên vai Nhiếp Tử Hành một lúc rồi mới tự ngồi dậy.
Nhờ có pheromenon làm dịu, sắc mặt Alpha đã trở lại hồng hào, không còn tái nhợt như trước.
Tuyến thể sau gáy cũng đã được kiểm soát, giờ đây chẳng còn mùi hoa thoảng qua.
Nhiếp Tử Hành biết cậu cảnh sát nhỏ mỏng manh, dễ xấu hổ, nên lần này không trêu chọc, chỉ vỗ nhẹ lưng cậu, dịu giọng nói: “Cậu nghỉ đi, tôi nấu ăn. Xong tôi gọi.”
Du Cảnh Minh vẫn cúi đầu từ đầu đến cuối. Nghe vậy, hàng mi đen dài khẽ run run, cậu lí nhí: “Xin lỗi… tôi lại làm phiền anh lúc đang trong thời kỳ tiền động dục…”
Nhiếp Tử Hành chỉ cần nghĩ chút là hiểu ngay cậu đang tự trách gì.
“Chỉ là tiền động dục thôi, chưa vào kỳ chính thức, không nghiêm trọng đến mức đó. Với lại, hôm tôi đến nhà cậu không phải cũng do cậu nấu ăn sao? Giờ xem như tôi đáp lễ. Đừng xin lỗi. Ai mà chẳng có lúc hoạn nạn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play