“Huyền Diệp, những năm qua con đã làm những gì, trẫm đều thấy cả. Đại Thanh giao vào tay con, sau này ra sao đều do con quyết định! Thời gian sắp hết rồi, các con đi đi.” Cuối cùng, Nỗ Nhĩ Cáp Xích đã kết thúc cuộc đối thoại này.
Bệ hạ chưa kịp nói gì, đất trời đã đột nhiên rung chuyển. Ngài nhận ra đây là sắp tỉnh giấc, bèn nắm lấy chút thời gian cuối cùng này để nhìn các vị tổ tiên thêm vài lần nữa.
Khi cảnh tượng trước mắt sắp tan biến, Bệ hạ đột nhiên hét lớn: “Ái Tân Giác La Huyền Diệp nhất định sẽ không phụ lòng mong đợi của các vị tổ tiên, nhất định sẽ tạo ra một thời thịnh thế, không hổ thẹn với bá tánh thiên hạ!”
“…Không hổ thẹn với bá tánh thiên hạ.”
Ngoài đời thực, đại thái giám bên cạnh Bệ hạ là Lương Cửu Công đang lo lắng gọi ngài. Nghe thấy Bệ hạ nói một câu như vậy, ông sững người.
Lương Cửu Công lau nước mắt. Bệ hạ thật sự là một vị vua tốt, dù đã mệt đến mức gục xuống bàn ngủ thiếp đi, trong mơ vẫn còn nghĩ cho bá tánh. Ông, Lương Cửu Công, cũng phải càng tận tâm tận lực hơn nữa, để trở thành vị đại thái giám ưu tú nhất!
Bệ hạ tỉnh lại, dụi dụi mắt: “Trẫm đã ngủ bao lâu rồi?”
Lương Cửu Công đáp: “Cũng chỉ mấy hơi thở thôi ạ. Nô tài sợ người ngủ ở đây, lúc tỉnh dậy thân thể sẽ không thoải mái, nên mới cả gan đánh thức người.”
Bệ hạ gật đầu, không nói gì thêm, lặng lẽ suy nghĩ xem giấc mơ ban nãy có thật là tổ tiên báo mộng hay không.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT