Nàng đoán không sai, cô bé nghịch ngợm Uyển Ninh này đã chùi hết mực trên tay vào tấm thảm rồi!
Ngu Kiều, người trước nay luôn điềm tĩnh, lần đầu tiên đã được nếm trải cảm giác bất lực khi nuôi dạy con.
“Thưa chủ tử.” Mịch Hòa vẻ mặt khó xử, hết nhìn Uyển Ninh lại nhìn Ngu Kiều.
Ngu Kiều bế Uyển Ninh lên: “Uyển Ninh, ngạch nương có phải đã nói với con là ăn đồ phải rửa tay không? Còn nữa, ban nãy ngạch nương nói con phải viết xong mấy chữ rồi mới được ăn bánh ngọt, sao con lại chạy đi mất?”
Uyển Ninh xoa xoa hai tay: “Tại, tại vì con đói ạ.”
“Vậy cũng không thể vội vàng như thế. Uyển Ninh, con phải biết con là Công chúa của Đại Thanh, cũng là đứa trẻ lớn nhất trong cung. Con phải làm tấm gương cho nữ tử thiên hạ, làm gương cho các đệ đệ, muội muội.” Ngu Kiều cho người mang một ít nước ấm tới, lau tay cho Uyển Ninh.
Uyển Ninh gật đầu như đã hiểu: “Vậy sau này con nhất định sẽ rửa tay trước rồi mới ăn ạ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT