Ngu Kiều hành lễ về phía cung Từ Ninh, dùng khăn tay lau đi giọt lệ nơi khóe mắt, sau đó đích thân nhét một túi tiền vào tay Tô Ma Lạt cô: “Lúc Phong Vân đến truyền lời đã dọa ta sợ hết hồn, ta còn tưởng mình đã làm sai điều gì, chọc giận Thái hoàng Thái hậu.”
Nàng quay đầu, nói với Phong Vân, người vẫn luôn đi theo chuẩn bị nhìn nàng xuất cung: “Lần này tỷ tỷ không cần phải lo lắng cho ta nữa rồi, cũng sẽ không vì lo cho ta mà nôn mấy lần nữa.”
Mặt Phong Vân trắng bệch, theo phản xạ nhìn về phía Tô Ma Lạt cô.
Tô Ma Lạt cô ở trong cung bao nhiêu năm, đối với những chuyện lắt léo quanh co ở đây đã quá rành rẽ. Vừa nhìn sắc mặt của Phong Vân, bà đã hiểu ra, đây là Hoàng hậu đã giở chút tâm kế nhỏ.
Tận mắt thấy Ngu Kiều lên xe ngựa xong, Tô Ma Lạt cô thu lại nụ cười, quay người nhìn về phía Phong Vân.
Phong Vân làm đại cung nữ nhiều năm như vậy, tâm tư cũng không cạn. Ban nãy là do nàng ta sơ suất, để Ngu Kiều đánh cho một đòn bất ngờ, khiến nàng ta lộ ra sơ hở. Bây giờ tâm trạng nàng ta đã ổn định lại, đối mặt với ánh mắt của Tô Ma Lạt nàng ta cũng không còn sợ hãi.
Tô Ma Lạt cô cũng không nói gì với nàng ta, dẫn theo một đoàn người đông đảo quay trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play