Vừa quay người, Cẩn Triều Triều đã bị một vòng tay ôm chặt vào lòng. Mũi cô chạm vào bờ ngực quen thuộc, cô ngẩng đầu lên với vẻ mặt kinh ngạc, đối diện với ánh mắt lo lắng của Phó Đình Uyên. "Em không sao chứ?"
Tài xế không đón được Cẩn Triều Triều, liền gọi điện cho Phó Đình Uyên. Anh lập tức cho người điều tra camera trên con phố đó và phát hiện cô bị bắt cóc. Sau khi báo cảnh sát, họ cùng theo dõi và tìm đến nơi này.
Dù trong lòng Phó Đình Uyên hiểu rõ, với năng lực của cô, khó có ai làm hại được. Nhưng anh vẫn không kìm được sự lo lắng. Kẻ nào dám bắt cóc Cẩn Triều Triều, liệu có phải là người còn lợi hại hơn cô?
Cẩn Triều Triều bị Phó Đình Uyên ôm chặt, đầu óc choáng váng, tai đỏ lên. Cô ngẩng mặt nhìn anh, nở một nụ cười ngọt ngào: "Phó tiên sinh, em không sao. Anh đang lo cho em à?"
Giọng nói ngọt ngào của cô khiến trái tim Phó Đình Uyên rung động, cổ họng anh khàn đặc như bị cát chặn lại: "Ừ, anh lo cho em."
Khi thốt ra câu này, cảm xúc dồn nén bấy lâu trong lòng anh như đập nước vỡ bờ. Có quá nhiều điều anh muốn nói với cô.
Cẩn Triều Triều ôm lấy eo anh, áp mặt vào ngực anh: "Phó tiên sinh, anh đến, em rất vui!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT