"Qua đêm nay, mọi chuyện sẽ ổn thỏa." Cẩn Triều Triều nhìn đứa trẻ, hoạt bát đáng yêu, tuổi còn nhỏ mà đã biết chủ động lấy trái cây trên bàn đưa cho cô.
Cô tiếp nhận trái cây, đặt lên bàn rồi xoa đầu đứa bé, "Đáng yêu quá! Trương tiên sinh, tôi muốn xây dựng một trại trẻ mồ côi trên mảnh đất này, sau này còn nhờ anh chiếu cố nhiều."
"Thật sao?" Trương Nhược Minh lấy ra chai rượu quý, vui mừng khôn xiết, "Không ngờ cô tuổi còn trẻ mà đã có tấm lòng nhân hậu như vậy."
Cẩn Triều Triều cười: "Chỉ là đóng góp chút ít cho xã hội, hy vọng trại trẻ mồ côi này sẽ trở thành mái ấm cho những đứa trẻ bất hạnh."
"Chỉ vì câu nói này của cô, từ nay về sau trên mảnh đất này, tôi nhất định sẽ bảo vệ cô." Trương Nhược Minh vỗ ngực hứa chắc.
Bữa tối, Cẩn Triều Triều cùng Trương Nhược Minh uống vài chén, đây là một nghi thức xã giao cần thiết.
Trương Nhược Minh là trưởng thôn, trong địa bàn của anh ta, chỉ cần anh ta chiếu cố một chút, cô cũng có thể tránh được nhiều phiền phức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT