Sáng hôm sau, Uông Bình bị trợ lý kéo dậy một cách bất đắc dĩ. Trong lúc chuyên gia trang điểm Tiểu Linh chọn quần áo cho cậu, cậu vẫn còn đang ngái ngủ.
Mặc dù vậy, khi cánh cửa tủ được Tiểu Linh kéo ra, Uông Bình vẫn cố gắng mở mắt để đưa ra yêu cầu về trang phục của mình:
“Không cần mấy bộ đó, cũng không cần áo hoodie… Phải thật ngầu, ít nhất là phải ngầu như của Aurora.”
“Ông hoàng của tôi ơi,” Tiểu Linh cầm một chiếc áo lông vũ, cảm thấy đau đầu. “Cậu có biết ngoài trời hôm nay mấy độ không?”
“Mấy độ cũng không thể mặc xấu được…” Uông Bình vẫn không mở được mắt, nhưng vẫn cãi lại. “Chị Tiểu Linh… Hôm nay là lễ khai máy bộ phim đầu tiên của em, không thể nào mặc mỗi cái áo lông vũ mà đi được…”
Tối qua Uông Bình đã không ngủ ngon, giờ cậu gục xuống ghế, đôi mắt đỏ hoe như thỏ con. Giọng nói nhỏ nhẹ, đầy vẻ tủi thân và đáng thương, nhìn chằm chằm Tiểu Linh. Tiểu Linh ngay lập tức từ bỏ nguyên tắc của mình.
Cô cất chiếc áo lông vũ đi, lấy ra một bộ vest của Aurora cùng một chiếc áo len dày, và tìm thêm vài miếng giữ ấm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play