“Cụ thể tốt như thế nào?”
“Cụ thể ấy à…” Uông Bình lật người nằm ngửa, đặt kịch bản lên ngực, nhìn chằm chằm trần nhà. “Chẳng hạn như, một ngôi sao lớn như anh ấy, biết đoàn phim thiếu người liền đích thân đến sân bay đón người – người này chẳng phải rất tốt sao?”
Kỷ Trạch Dương nghĩ đến cảnh tượng ở sảnh vừa rồi, mỉm cười, không nói gì, tiếp tục sắp xếp đồ đạc trên tay.
Uông Bình thấy Kỷ Trạch Dương cười, có chút rùng mình: “Anh… làm sao vậy, cười kiểu gì thế?”
“Anh cảm thấy…” Kỷ Trạch Dương vốn định nói rằng anh cảm thấy Uông Bình có khả năng sẽ bị người khác lừa mà còn giúp họ đếm tiền. Nhưng khi nhớ lại những “thành tích huy hoàng” của Uông Bình như “phát huy tinh hoa dân tộc”…
Kỷ Trạch Dương vỗ vỗ bắp chân Uông Bình, cảm thán: “Anh cảm thấy, khả năng em bị lừa vẫn rất thấp.”
Uông Bình: “... Hả?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play