“Chị của cậu là người rất khó đối phó, cháu còn không cho cậu khen cháu ở trước mặt bà ấy?!” Đỗ Quân ngạc nhiên hỏi. Ngay cả một kẻ vô tâm vô phế như anh ta cũng biết bà Đỗ là kẻ khó đối phó, có thể thấy Đỗ Dĩnh khó tính như thế nào.
Cô đây là đã thật sự thu phục được tên cậu lông bông này rồi sao? Diệp Kiều mừng thầm trong lòng.
“Cậu, cháu với anh Kiêu mới yêu nhau không lâu, cũng không vội để cho người lớn trong nhà biết chuyện, càng không vội vàng gặp gỡ người lớn trong nhà. Cháu giúp cậu chuyện này tốt nhất cũng đừng để anh Kiêu biết. Kỳ thực, đây không phải là công lao của cậu sao? Cháu là đi theo cậu nên được thơm lây sao?!” Diệp Kiều nghiêm túc nói, cũng không quên khen ngợi Đỗ Quân. Tên lông bông này đặc biệt thích người khác khen ngợi mình, đặc biệt là những người anh ta để ý tới.
Đỗ Quân vui vẻ đến mặt mày hớn hở, khuôn mặt tuấn tú cười rộ lên, so với con gái còn đẹp hơn.
Kiếp trước, cô cũng không có đối phó với bà Đỗ, phần lớn là bởi nguyên nhân từ cô. Đời này, cô sẽ không đi lại vết xe đổ đó nữa, cô sẽ chứng minh bản thân ưu tú để đứng trước mặt bà ta, để bà ta, tâm phục khẩu phục cô con dâu này.
*
Ngày thành lập quân đội, bộ đội lâu lâu mới được tổ chức văn nghệ một lần.
Đại đội đặc chủng Huyết Lang cũng lâu lâu mới được thả lỏng một lần, đến đại lễ đường xem biểu diễn văn nghệ. Các nữ binh của đoàn văn công xinh tươi rực rỡ biểu diễn trên sân khấu, nhìn xuống dưới khán đài là những binh lính khác phái quanh năm suốt tháng không nhìn thấy được thì vừa ngượng ngùng vừa hưng phấn, múa hát vô cùng đẹp mắt, người xem thì kích động mà vỗ tay liên tục.
Lục Bắc Kiêu đưa mắt nhìn những tên ngốc bên cạnh đang chảy nước miếng mà khinh thường.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play