Mặc Thâm bấm tay tính toán, ba ngày sau, 1 tháng 12, mùng tám tháng 11 âm lịch!
Sao anh ta có thể giao Mặc Thiển ra được chứ?!
“Đúng là lúc trước tôi không nên mang cậu lên thành phố mà!” Mặc Thâm bất lực mà nói, nhưng người nằm trên giường kia, vẫn cứ không chút động đậy, cũng không ừ hử một tiếng, giống như một xác chết vậy.
Mặc Thâm cầm cái quạt, nặng nề mà gõ vào trán một cái, thở dài một hơi, sau đó phất tay áo bỏ đi!
— —
Một giấc của Diệp Kiều kéo dài từ khi chạng vạng đến tận đêm khuya, Lục Bắc Kiêu đành hóa thân thành cọc gỗ, không chút động đậy, tùy ý mà để cho cô ôm ngủ.
“Ưm…….” Cuối cùng, chú koala lười biếng cũng động đậy, gương mặt chôn vào trong ngực anh, cọ hai cái, tìm một vị trí thoải mái, rồi lại ngủ tiếp! Lục Bắc Kiêu dựa mình trên đầu giường cưng chiều mà cong khoé môi, ánh mắt không chút chớp động, chăm chú quan sát vẻ mặt khi ngủ của cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT