Người đàn ông trên xe: “…”
“Chú thật sự không có chân, chú bị tàn tật, không tin thì lại xem xem” Người đàn ông lớn tiếng nói, ở đây có máy giám sát, chỉ cần đứa trẻ chạy qua đây mới dể hành động.
“Không có chân chú còn đánh bóng rổ, chú là vận động viên tàn tật sao?” Lục Tiểu Vũ đứng nguyên tại chổ, lớn tiếng hỏi lại.
Người đàn ông trên xe, “…”
Đứa nhỏ này thành tinh rồi.
“Đúng đúng, chú ở trong đội quốc gia.” Người đàn ông trong xe lớn tiếng nói.
“Vậy chú thật là giỏi ô, vậy chú tự mình nhặt đi.” Lục Tiểu Cổn lớn tiếng nói, cũng đã nhìn thấy xe đi tuần của bảo vệ, vội nhấc chân chạy qua đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play