“Diệp Thành! Ai muốn làm rùa vàng chứ? Ở trong thành phố này, không, trong cả nước, ai có thể vừa đẹp trai vừa tài giỏi như anh Kiêu của em chứ? Ai cần làm rùa vàng!” Diệp Kiều lúc này ngồi thẳng người dậy, trừng hai mắt nhìn vào cái gáy của Diệp Thành, lớn tiếng nói.
!!!
“….” Diệp Thành.
Anh thật không ngờ tới, con nhóc này hoàn toàn không hiểu lời anh nói, lại còn tú ân tú ái trước mặt anh.
Mà vẻ mặt Lục Bắc Kiêu lúc này vô cùng đắc ý. Vợ anh thật sự nói ra được.
“Diệp Kiều! Em yêu đương vào đâm ngu sao? Anh trai đang giúp em đó. Em còn chưa có ra khỏi cửa đâu mà đã giấu tiền làm của riêng, ở trước mặt em còn than nghèo kể khổ. Mẹ nó, như thế có phải sau khi kết hôn còn than nhiều hơn không? Anh là nói điểm này, em có hiểu không? Anh không thể như vậy, thẳng thắn, không sợ!” Diệp Thành tiếp tục đi vào con đường chết của mình.
“Diệp Thành. Anh mới là đồ ngốc! Ai nói anh Kiêu cất giấu tiền làm của riếng chứ? Anh biết vì sao anh ấy nghèo không?” Diệp Kiều trừng mắt nhìn vào kính chiếu hậu, nhìn rõ khuôn mặt của Diệp Thành.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT