Tháng tám nắng gắt, trời nóng như lửa, Diệp Kiều lại cực thích cái cảm giác đi dưới ánh mặt trời mà không che ô, ánh mắt trợ giống như Lục Bắc Kiêu vậy, vừa khéo, anh cũng sinh vào tháng tám. Đại viện quân khu trước sau như một, dồi dào sức sống, tràn đầy năng lượng.
Ở dưới lầu nhà ngang đã nghe thấy tiếng đánh nhau phát ra từ phòng ghi hình, đám nhóc kia lại xem chiếu bóng rồi.
Diệp Kiều đi một hơi lên tầng ba, đến phòng trên cùng nhất, ngoài ban công phơi đầy quần áo của Kiều Thiêm, cuộc sống của thằng nhóc này cuối cùng cũng ra dáng chút rồi đấy!
Cửa mở ra, chỉ thấy Kiều Thiêm đang ngồi liệt trên ghế, cầm trong tay một cái khung ảnh, đang hút thuốc, nhìn thấy cô, anh ta lập tức giấu cái khung ảnh đi.
Diệp Kiều khoanh hai tay trước ngực, hừ lạnh: “Giấu cái gì mà giấu? Kiều Thiêm, anh có thể có tiền đồ một chút được không? Cái thứ Bạch Liên Hoa đó, đáng để anh lo lắng sao?”
Kiều Thiêm đứng lên, con người cũng có vẻ sạch sẽ, không chán chường nữa, bị cô quở trách đến mức không biết nói gì. Rõ ràng trước đây còn là cô em gái lẽo đẽo sau mông anh ta chơi đùa, thế mà Diệp Kiều bây giờ lại khiến Kiều Thiêm cảm giác như mẹ vậy.
Dưới đất còn một đống đồ đạc của Ninh Tĩnh, Diệp Kiều ghét bỏ liếc nhìn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT