“Nhóc con, lại khóc rồi!” Anh áp trán vào trán cô, yêu chiều nói. Dứt lời, chóp mũi dán vào đầu mũi cô, day nhẹ một cái rồi hôn lên môi cô.
Ô…
Là ôn nhu, là lưu luyến, là mãnh liệt, là chân tình, là sự quấn quýt triền miên.
Trong sơn cốc, giữa phong cảnh thiên nhiên tuyệt mỹ, trên sườn núi, một đôi yêu nhau sâu đậm.
Cho đến khi cánh môi sưng đỏ, anh mới hài lòng tha cho cô, trán vẫn còn áp vào nhau, hơi thở quấn quýt ôm chặt lấy nhau.
“Nhóc con, anh muốn đưa em về nhà, công bố tình yêu. Anh thật sự sợ rằng, trong một năm này, sẽ có người cướp em đi mất. Không thể kết hôn thì cũng phải đính hôn thật nhanh.”
Cô nhóc này thật sự quá đáng yêu.
“Không cần. Anh Kiêu, chờ em thi đậu đại học J xong, chúng ta công khai có được không? Nếu không, mọi người sẽ cảm thấy em không xứng với anh…” Diệp Kiều cô cũng phải ưu tú để xứng đôi với anh.
Ai ngờ, cô vừa nói dứt lời thì bị Lục Bắc Kiêu đánh một cái vào mông.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT