“Người nuôi quỷ...?”
“Đúng vậy, trên cánh tay trái của cậu có vân quỷ rồi kìa.”
Chu Tuần bĩu môi: “Quỷ mới nuôi không thể ra ánh sáng, nên mới phải quấn băng gạc lại. Xuất hiện vân quỷ chứng tỏ cậu đã nuôi một con quỷ thành công. Đợi sau một tháng thời gian ổn định thì có thể đến Cục Công an đăng ký đi học lớp bồi dưỡng được rồi.”
“Tôi đoán là ban đầu con quỷ đồng đó muốn nuốt chửng cậu, nào ngờ quỷ khí gây ra dị biến trời đất, chọc giận thần lôi giáng xuống! Ngoài cơ thể cậu ra, nó không có nơi nào để trốn, nên vô tình lầm lỡ trở thành quỷ nuôi trong nhà. Chính vì có nó ở đó mà cậu mới không bị rơi xuống vực mà chết. Con quỷ đồng đó lợi hại lắm đấy. Dù nó chỉ là tàn hồn, tôi đoán tiềm năng của nó ít nhất cũng phải nằm trong top 1500! Người bình thường có thể thu phục nó không dễ chút nào đâu, nhưng cũng là do may mắn của cậu đấy.”
Mọi chuyện nghe rất hợp lý. Nhưng Vu Nhung nhớ rất rõ, mảnh xương ngón tay của con quỷ đồng đã bị cậu nuốt chửng, hồn bay phách tán rồi, làm sao có thể bị thu phục nữa.
Nếu thực sự như Chu Tuần nói, có một con quỷ đã đi vào cơ thể cậu…
Vu Nhung vô thức nắm chặt cánh tay trái của mình, nói khẽ: “Lúc đó ở dưới vực chỉ có một mình tôi thôi sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play