Trước khi trời tối, tất cả mọi người đều đã về đến nông trại.
Ban đầu, Tư Tri Nghiên hơi lo lắng vì trông 30 người này thật ốm yếu, nhiều người còn bị thương, sợ rằng họ sẽ không theo kịp. Thế nhưng, ai cũng đỡ đần nhau, người bị thương ở chân thì được cõng, không một ai bị bỏ lại.
Những người đã trải qua tận thế có một sự bền bỉ rất riêng.
Lần đầu tiên nhìn thấy nông trại, ai cũng phấn khích tột độ, mắt dán chặt vào ốc đảo bỗng dưng xuất hiện giữa đống phế tích. Một anh thợ mộc cẩn thận vuốt ve hàng rào tre của nông trại, ánh mắt tràn đầy sự khát khao.
“Sơn đẹp quá.” Anh thợ mộc nhón chân, nhìn ngôi nhà gỗ sáng đèn, “Tay nghề này thật đỉnh.”
“Chưa bao giờ thấy một sân vườn nhỏ nào xinh đẹp đến thế…” Giọng một cô bé líu ríu, như thể không muốn tỉnh giấc từ cơn mơ.
Vương Văn vội vàng mang tấm [Nội quy cần biết khi ở trọ]  ra, thông báo cho mọi người: 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play