Hứa Không Sơn trở về nhà trong màn sương đêm. Cửa bếp đã khóa chặt, nhưng những món đồ bên trong không còn sức hấp dẫn với anh nữa.
Anh xách thùng, múc nước giếng. Nước giếng sâu, mùa đông ấm, mùa hè mát, chạm vào thấy ấm áp. Cởi chiếc áo sơ mi vá víu ướt đẫm mồ hôi, Hứa Không Sơn lấy chiếc khăn cũng rách rưới, nhúng nước rồi xả lên người để gột sạch mồ hôi.
Anh dùng cục xà phòng chỉ còn bằng lòng bàn tay, di chuyển trên da, tạo ra một chút bọt.
Không có dầu gội đầu chuyên dụng, một cục xà phòng Hứa Không Sơn dùng để gội đầu từ trên xuống dưới. Nước tắm chảy vào cống rãnh sau nhà, róc rách trôi đi xa.
Hứa Không Sơn kì cọ ra một lớp bùn đen, tắm xong cảm thấy người nhẹ đi hai cân.
Thay quần áo sạch, Hứa Không Sơn lại múc nước giặt đồ bẩn. Tôn Đại Hoa sẽ không bao giờ giặt quần áo cho anh.
Chiếc áo khoác bông dày nặng được anh vặn xoắn như dây thừng, vắt kiệt hơi ẩm thừa. Sau đó, treo lên, không còn một giọt nước nào nhỏ xuống. Có thể nói là vắt hết nước. Nếu không mưa, phơi ba ngày là khô.
Chiếc áo bông của Hứa Không Sơn đã 18 tuổi, anh mặc suốt cả mùa đông, cứng đến mức có thể nện người, mặc lâu còn có mùi. Trần Tiền Tiến thấy không chịu nổi, đã đưa cho anh một chiếc áo bông cũ của mình. Tuy không vừa người, nhưng anh có thể tắm rửa thay đổi.
Chiếc áo của Trần Tiền Tiến nói là cũ, nhưng chỉ có hai miếng vá ở khuỷu tay cùng màu với áo, so với đồ Hứa Hữu Tài thải ra thì còn mới hơn nhiều.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT