Dê rừng là một kẻ nguy hiểm, điểm này Duncan đã biết ngay từ đầu — sự nguy hiểm của nó không chỉ nằm ở việc nó là một vật dị thường có lai lịch không rõ, mà còn ở việc nó từng phục tùng thuyền trưởng Duncan thật, và cho đến hôm nay vẫn làm việc và suy nghĩ theo những quy tắc cũ.
Trong tầm nhìn của dê rừng, những thành bang trên đất liền không có chút ý nghĩa nào, những phàm nhân trong thành bang ngu muội đáng cười, những hạm đội của thành bang yếu ớt đều là lương thực, còn việc cướp bóc và bắt giết họ… là “chuyện thường ngày” đương nhiên của Tàu Mất Quê.
Duncan không biết mình sẽ mất bao lâu để điều chỉnh lại thói quen tư duy của con dê rừng này, nhưng hắn biết rõ quá trình này nhất định phải diễn ra một cách từ từ — dùng một vài lý do hợp lý để thay đổi phong cách hành sự của bản thân và cả Tàu Mất Quê là biện pháp an toàn nhất.
Hắn cuối cùng nhìn lướt qua dê rừng đang yên tĩnh chờ lệnh trên bàn hàng hải, xác nhận đối phương đã tiếp quản hệ thống buồm và bánh lái của Tàu Mất Quê, lúc này mới đẩy cửa đi vào phòng ngủ của mình.
Chiều nay, Nina sẽ trở lại tiệm đồ cổ, và trước đó, hắn muốn để bồ câu Aye hoàn thành thêm nhiều hạng mục thử nghiệm.
Cánh cửa dẫn đến phòng ngủ của thuyền trưởng đóng lại. Dê rừng trong bóng tối lẳng lặng nhìn chằm chằm hướng cửa. Nó im lặng không biết bao lâu, cho đến khi xác nhận ý thức của thuyền trưởng đã xuất phát đi vào Linh Giới, nó mới như lẩm bẩm nhỏ giọng nói: “Thật sự không bị không gian phụ ảnh hưởng sao…”
Trong bóng tối, hộp sọ đầu dê bằng gỗ điêu khắc kẽo kẹt xoay chuyển. Nó dường như đang đảo mắt nhìn căn phòng này, lại như ánh mắt xuyên thấu qua căn phòng, vẫn đang nhìn cả con thuyền.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play