Ba đạo thân ảnh xuất hiện bên cạnh bản thể Thí Luyện Tháp.
Thân hình bọn họ vĩ ngạn, lăng không mà đứng.
Chỉ đứng yên tại đó thôi mà khí thế đã như Thông Thiên đạp địa.
"Không ngờ lũ sâu bọ ở Thâm Uyên lại dám đánh lén."
"Toàn là một lũ không ưa ánh sáng."
"Làm sao bây giờ?"
Một người trong số đó dùng thần niệm tiếp xúc với Thí Luyện Tháp, dò xét tình hình bên trong.
"Lũ sâu bọ Thâm Uyên đã lẻn vào."
"Mục tiêu của bọn chúng là các thí sinh trong không gian Chinh Chiến."
"Không gian trong tháp đã bị giao loạn, lực lượng Thâm Uyên đang xâm nhiễm quy tắc."
"Đại địa trong tháp vốn được lấy từ tinh thổ Thâm Uyên, điều này có lợi cho chúng.
Ta cần thời gian để bình ổn lại."
"Cần bao lâu?"
"Một giờ."
*
Cùng lúc đó, bên trong không gian Chinh Chiến, các thí sinh đang ra sức diệt quái.
Đột nhiên, toàn bộ quái vật đồng loạt biến mất.
Ngay sau đó, thiên địa biến sắc.
Bầu không khí trong nháy mắt trở nên ngột ngạt, áp lực hơn hẳn.
Từng luồng hắc khí từ dưới mặt đất bốc lên.
"Chuyện gì thế này?"
"Sao lại quay về đây?"
"Tại sao quái vật đột nhiên biến mất hết vậy?"
Lâm Mặc Ngữ lập tức thu các Khô Lâu Chiến Sĩ về, bảo vệ quanh thân.
Trong tình huống chưa rõ ràng, tự bảo vệ mình là lựa chọn hàng đầu.
"Lâm ngốc tử."
Một giọng nói quen thuộc vang lên, Lâm Mặc Ngữ trông thấy Hạ Tuyết.
Việc nhìn thấy người khác trong không gian Chinh Chiến khiến Lâm Mặc Ngữ có chút bất ngờ.
Không chỉ hắn, Hạ Tuyết cũng cảm thấy vô cùng ngạc nhiên.
Đám Khô Lâu Chiến Sĩ tách ra một lối đi cho Hạ Tuyết tiến vào.
Hạ Tuyết hỏi, "Ngươi biết đã xảy ra chuyện gì không?"
Lâm Mặc Ngữ lắc đầu, tỏ ý không biết.
Hạ Tuyết nói, "Vừa rồi ta đang diệt quái, bỗng nhiên tất cả đều biến mất."
"Không biết là chuyện gì nữa."
Ban đầu Hạ Tuyết còn có chút kinh hãi, nhưng không hiểu sao khi có Lâm Mặc Ngữ ở bên, dường như mọi thứ không còn đáng sợ như vậy nữa.
Sự bình tĩnh của Lâm Mặc Ngữ đã truyền sang cả nàng.
Ngay sau đó, từng đạo quang mang lóe lên trong không gian Chinh Chiến đen kịt.
Từng người, từng người thí sinh một xuất hiện.
Số lượng ước chừng hơn một trăm người.
Ngoài năm người từ tỉnh Giang Ninh của họ, các thí sinh từ những tỉnh khác cũng đã đến nơi này.
"Các con."
Bỗng nhiên, một giọng nói uy nghiêm vang lên.
"Ta là Bạch Ý Viễn."
Xôn xao!
Tất cả mọi người trong không gian Chinh Chiến đều trợn to hai mắt, vô cùng khiếp sợ.
"Bạch Thần, là Bạch Thần!"
"Ta lại có thể được nghe thấy giọng nói của Bạch Thần."
Bạch Ý Viễn là cường giả đỉnh cấp của Thần Hạ Đế Quốc, được người đời tôn xưng là Bạch Thần.
Giọng nói của ông vừa xuất hiện, lập tức gây nên tiếng vang kịch liệt trong không gian Chinh Chiến.
Thanh âm của Bạch Thần không chỉ vang vọng trong không gian Chinh Chiến, mà còn truyền khắp mỗi một trường thi.
Sắc mặt Ninh Huyền Phong hơi đổi.
"Sao Bạch Thần lại xuất hiện, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện?"
Giọng của Bạch Ý Viễn lại vang lên lần nữa, "Ác ma của thế giới Thâm Uyên đã xâm lấn không gian Chinh Chiến."
"Chúng ta đang chữa trị quy tắc của không gian, thời gian ước chừng cần một giờ."
"Mục tiêu của ác ma thế giới Thâm Uyên chính là các con."
"Vì vậy, trong vòng một giờ tới, các con phải bảo vệ tốt bản thân mình."
"Chúng ta không biết ác ma thế giới Thâm Uyên sẽ dùng phương pháp nào để đối phó các con."
"Ta tin tưởng, chỉ cần chúng ta đồng lòng đoàn kết, lực lượng xâm lấn của Thâm Uyên sẽ không thể làm gì được các con."
"Con dân Thần Hạ ta, không sợ chiến, nguyện tử chiến!"
Lời nói của ông mang theo sức truyền cảm cực lớn, dấy lên sự đồng cảm mãnh liệt.
"Không sợ chiến, nguyện tử chiến!"
"Không sợ chiến, nguyện tử chiến!"
"Không sợ chiến, nguyện tử chiến!"
Các thí sinh đều là thanh niên, người nào người nấy triều khí phồn thịnh.
Lúc này tâm tình bị khuấy động, ai nấy đều cất cao giọng gào thét.
Hạ Tuyết cũng không nhịn được muốn hô lên hai câu, nhưng khi nhìn thấy Lâm Mặc Ngữ vẫn trầm mặc như trước, bàn tay giơ lên được một nửa của nàng cũng hạ xuống.
Lâm Mặc Ngữ tuy không hô theo, nhưng hắn cũng chỉ mới mười tám tuổi, càng là người của Thần Hạ.
Trong mắt khó tránh khỏi cũng có nét kích động.
Hô hào thì chắc chắn là không, nhưng lát nữa lúc giết ác ma Thâm Uyên, hắn sẽ không hề nương tay.
Các thí sinh bắt đầu tập hợp lại.
Từ nhỏ họ đã được giáo dục rằng, Thâm Uyên là một nơi vô cùng đáng sợ.
Ở đó có vô số quái vật, vô số ác ma, vô số phó bản và trang bị.
"Nghe nói Thâm Uyên rất đáng sợ, quái vật yếu nhất bên trong cũng đã cấp 70, hơn nữa còn là quái vật tinh anh." Hạ Tuyết nhỏ giọng nói.
Nàng từng nghe Hạ Đông Dương nói về sự đáng sợ của Thâm Uyên nên trong lòng có chút sợ hãi.
Lâm Mặc Ngữ chỉ từng thấy về Thâm Uyên qua sách vở, mà sách vở cũng chỉ ghi chép sơ lược.
Nói cách khác, hắn đối với Thâm Uyên hoàn toàn không biết gì cả.
"Ta tin tưởng Bạch Thần." Lâm Mặc Ngữ bình thản nói.
Nếu Bạch Ý Viễn đã nói chỉ cần họ đồng lòng đoàn kết là có thể đối kháng với lực lượng xâm lấn của Thâm Uyên, thì chắc chắn là như vậy.
Ngay đây, Lâm Mặc Ngữ đã nắm được điểm mấu chốt trong lời nói của Bạch Ý Viễn.
Thứ bọn họ cần đối kháng không phải là cả Thâm Uyên, mà là "lực lượng xâm lấn" của Thâm Uyên.
Hẳn là cổ lực lượng này sẽ không quá mạnh mẽ, nằm trong khả năng đối kháng của bọn họ.
Bằng không nếu một con quái vật Thâm Uyên thật sự xuất hiện, một con quái vật tinh anh cấp 70 thôi cũng đã đủ để miểu sát tất cả mọi người ở đây.
*
Bên ngoài, ánh mắt Ninh Huyền Phong hơi trầm xuống, "Vậy mà lại xảy ra chuyện như vậy."
Ông so với mấy vị giám khảo thì trấn tĩnh hơn nhiều, mấy vị giám khảo kia đã có chút hoảng loạn.
"Sao có thể như vậy được?"
"Không ngờ lại xảy ra chuyện này, Thâm Uyên rõ ràng là cố ý nhắm vào kỳ thi."
"Không đúng, bọn chúng nhắm vào những thiên tài tham gia vòng khảo hạch thứ năm."
"Nếu lần này xử lý không tốt, sau này năm nào chúng cũng sẽ đến."
"Đây là muốn đoạn tuyệt căn cơ của Thần Hạ Đế Quốc chúng ta a."
Những người có thể tiến vào không gian Chinh Chiến đều là thiên tài, là tương lai của Thần Hạ Đế Quốc.
Đòn này của Thâm Uyên, quả thực vô cùng thâm độc.
"Tất cả im miệng!"
Ninh Huyền Phong bỗng nhiên lên tiếng, khiến cho các giám khảo đang bàn tán đều phải ngậm miệng lại.
Ánh mắt Ninh Huyền Phong sắc như kiếm, đảo qua một lượt, "Báo cho người bên ngoài, bảo họ không nên hoảng hốt, hãy tin tưởng Bạch Thần."
"Các ngươi cũng vậy, hãy tin tưởng Bạch Thần."
Các vị giám khảo đều cúi đầu cung kính, "Tin tưởng Bạch Thần!"
Địa vị của Bạch Thần vô cùng cao thượng, trong Thần Hạ quốc không ai không tin lời của ông.
Rất nhanh, bên ngoài liền yên tĩnh trở lại.
Mọi người đều lựa chọn tin tưởng Bạch Thần, đồng thời cầu nguyện cho các thí sinh đang ở trong không gian Chinh Chiến.
Không khí trong không gian Chinh Chiến ngày càng ngưng trọng.
Trên không trung, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một vầng Tinh Hồng Huyết Nguyệt.
"Là Huyết Nguyệt của Thâm Uyên!" Có người kinh hô.
"Lực lượng Thâm Uyên bắt đầu hành động rồi."
"Mọi người chuẩn bị sẵn sàng!"