Lâm Cảnh tùy ý nói: “Cũng không khác các cậu lắm, bánh mì, thịt thăn chiên, canh rau củ…”

Y còn chưa nói xong, liền lập tức ngồi thẳng người. Mùi thức ăn từ bên ngoài tràn vào. Mũi y đã ngửi thấy mùi nướng của bánh mì, còn có mùi dầu mỡ của món chiên, ngoài ra còn có một mùi rau củ vô cùng nồng.

Mùi rau củ quá nồng, nồng đến mức y có chút buồn nôn. Mùi đó không phải là mùi tanh hôi sau khi động vật c.hết hoặc thối rữa mà con người ghét, mà thuần túy là mùi của thực vật. Giống như cắt vô số cỏ xanh, rồi cho chúng vào máy nén, cuối cùng ép thành một lọ nhỏ. Mùi hương thực vật cô đọng đến cực điểm.

“Mùi gì thế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play