Mạnh Thanh Hòa từ ống tre đựng đũa trên bàn gỗ rút ra hai đôi đũa, một đôi đưa cho Mạnh Trọng Thu, một đôi tự cầm. Sau đó, cô cười như không cười, liếc nhìn Thẩm Thư Dao.
Mạnh Trọng Thu và Vu Ấn Nam đều đột ngột nhìn về phía Thẩm Thư Dao. Ánh mắt người trước mang theo sự thất vọng và khó hiểu, còn người sau thì mang theo sự dò xét.
“Mạnh Thanh Hòa, cô đừng vu khống người khác!”
Thẩm Thư Dao cố gắng giữ bình tĩnh, nhíu mày đáp trả. Nghĩ một lúc, cô ta lại hạ giọng: “Vì tôi là con ruột của bố mẹ, lại chịu khổ nhiều năm ở bên ngoài, nên khoảng thời gian trước họ mới đối tốt với tôi hơn cô một chút.”
“Nhưng không ngờ cô lại vì chuyện này mà không ngừng làm ầm ĩ trong nhà, thế nên bố mẹ mới mắng cô vài câu, nhưng cô ngược lại lại làm quá lên…”
Lời còn chưa dứt, đã bị Mạnh Thanh Hòa ngắt lời: “Xem ra trong mắt các người, tôi là một đứa con gái nuôi, làm gì cũng sai. Các người muốn nghĩ vậy thì cũng đành chịu. Anh Ấn Nam, anh đưa cô ấy đi đi.”
Thẩm Thư Dao: “?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play