“Cái này phải có sự đồng ý của chính người đó, họ không ở đây thì dĩ nhiên không làm được.” Điền Trí Học kiên nhẫn giải thích, rút ra văn kiện đã có chữ ký và dấu tay của Mạnh Thanh Hòa, nhìn qua thông tin trên đó, xác nhận không có lỗi rồi tiếp tục nói.
“Giờ bốn người các vị không còn quan hệ với nhà họ Mạnh nữa. Hộ khẩu và quan hệ lương thực vẫn ở thôn Phong Nguyên, có vấn đề gì thì tìm đội trưởng là được.”
Hiện tại không có thôn nào đặc biệt giàu có. Dân trong thôn còn chưa đủ ăn, làm sao có thể tiếp nhận người từ thôn khác đến? Nếu ai cũng làm vậy thì người nghèo trong thôn đều chạy sang thôn giàu, chẳng phải sẽ loạn sao?
“Nếu đã làm xong hết rồi, còn không mau đến bệnh viện?” Đưa một bản văn kiện cho Lâm Ái Vân, dặn cô giữ cẩn thận xong, Điền Trí Học vội vàng giục mọi người đi đến bệnh viện.
“Ừ.”
Mạnh Thanh Hòa cắn môi dưới. Không thể một lần làm xong tất cả mọi chuyện thật đáng tiếc. Nhưng có thể thành công chuyển hộ khẩu mà không bị người khác lấy cớ đã là may mắn lắm rồi. Đợi anh cả và anh hai về rồi xử lý cũng không muộn.
Nghĩ đến đó, Mạnh Thanh Hòa thở phào nhẹ nhõm, ngoan ngoãn nằm trên lưng Mạnh Trọng Đông, để họ cõng mình ra ngoài thôn. Ở đó đã có một chiếc máy kéo đậu sẵn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT