Ăn cơm xong, không lâu sau mấy người phải lên đường đến thôn Phong Nguyên. Cứ đi đi lại lại như thế này thật sự không phải cách, vừa phiền phức lại vừa mệt người.
Lâm Ái Vân không khỏi thầm nghĩ: Giá mà có một cách có thể giải quyết dứt điểm thì tốt quá. Hy vọng duy nhất trước mắt là có thể tách hộ sớm ngày.
Chỉ là cô không ngờ khoảnh khắc đó lại đến nhanh và đột ngột đến vậy.
Buổi chiều, sân quảng trường như mọi ngày. Nhiệt độ không khí tăng cao, mọi người cũng giảm hứng thú trò chuyện. Đa số đều trốn dưới bóng cây, dùng lá cây quạt gió, chờ đội trưởng điểm danh.
Mạnh Thanh Hòa vừa đến nơi đã nói muốn đi vệ sinh rồi biến mất. Lâm Ái Vân và Mạnh Trọng Thu cùng mọi người tìm chỗ râm mát ngồi trên tảng đá chờ đợi.
Không lâu sau, người nhà họ Mạnh cũng đến. Giống như buổi sáng, họ trực tiếp lờ nhau đi. Nhưng Mạnh Bảo Quốc vừa thấy Lâm Ái Vân đã không chịu nổi cơn bực tức, bất chấp sự ngăn cản của Hoàng Tú Anh, đi thẳng về phía Lâm Ái Vân.
“Ái Vân.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play