Trăng sáng như ban ngày, ánh bạc lan tỏa khắp nơi. Những bụi cỏ đuôi chó ven đường lay động trong gió đêm, trông như đang nhảy vũ điệu đẹp nhất thế gian, khiến người ta không thể rời mắt.
Nông thôn luôn đi vào giấc ngủ sớm hơn thành phố. Nhìn từ trên cao xuống, vì trong thôn chưa có điện, chỉ có thể thắp đèn dầu. Nhưng vì phần lớn mọi người đều nghèo, không nỡ thắp đèn, nên chỉ có lác đác vài ánh đèn le lói.
Trong không gian yên tĩnh như vậy, dưới một gốc cây hoa mộc lại thường xuyên vang lên vài tiếng nức nở.
Cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc ngồi trên tảng đá lớn, đầu tựa vào vai người bên cạnh. Giữa đôi mắt nhòe lệ, cô vẫn không quên thưởng thức bầu trời đêm đen thẳm ở phía xa, điểm xuyết những ngôi sao lấp lánh như đá quý.
Đã lâu lắm rồi cô mới được thấy bầu trời sao đẹp đến vậy.
"Giang Vân Trì, em nhớ nhà."
Nghe vậy, Giang Vân Trì khựng lại, rồi rũ mắt nhìn cô, khẽ nói: "Anh đưa em về."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play