Cho đến khi đi xa, Mạnh Thanh Hòa mới buông tay Lâm Ái Vân. Cô có chút lo lắng hỏi: “Mẹ, mẹ không sao chứ?”
Nghe thấy câu hỏi, Lâm Ái Vân lắc đầu: “Mẹ không sao.”
“Vậy thì tốt rồi.” Mạnh Thanh Hòa nhìn về hướng vừa đi qua, an ủi: “Một số tình cảm không thể gượng ép. Nghĩ thông suốt là được rồi. Con chưa bao giờ để chuyện đó trong lòng cả.”
Lâm Ái Vân đột nhiên nắm lấy tay Mạnh Thanh Hòa, mắt rưng rưng: “Mẹ xin lỗi con. Năm đó nếu mẹ cẩn thận hơn, hai đứa đã không bị ôm nhầm…”
“Thôi mà, con đã bảo đừng để trong lòng rồi. Bây giờ không phải rất tốt sao? Hơn nữa, lúc đó mẹ mới sinh xong, làm sao có nhiều sức lực chăm sóc hai đứa trẻ được? Chuyện như vậy xảy ra, không ai mong muốn cả.” Mạnh Thanh Hòa lau nước mắt ở khóe mắt Lâm Ái Vân, an ủi mãi một lúc lâu, mới dỗ cho bà nguôi ngoai.
“Chúng ta mau về nhà báo tin tốt về việc khôi phục thi đại học cho các anh thôi!”
“Ừm, ừm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play