“Đừng chạm vào chỗ đó…”
“Anh chơi lưu manh, Giang Vân Trì!!!”
“Cầu xin anh, cầu xin anh, Vân Trì ca ca, anh hãy thương xót.”
Người xưa nói rất đúng, quân tử co được dãn được, kịp thời chịu thua, có thể đổi lấy một tia cơ hội thở dốc. Đương nhiên, cũng có thể khơi dậy ham muốn phá hoại mãnh liệt hơn của đối phương.
Rõ ràng, lần này là vế sau. Tiếng nức nở và nén lại không ngừng vang lên, trong phòng vọng ra suốt nửa đêm.
Ngày hôm sau, trời quang mây tạnh. Lớp tuyết mỏng đã tan biến dưới ánh mặt trời. Một tia nắng xuyên qua cửa kính chiếu vào phòng. Cái chăn phồng lên trên giường đột nhiên nhúc nhích. Hai bắp đùi trắng muốt vô thức chạm vào nhau, khiến máu nóng tức khắc xộc lên, trong đầu còn mơ hồ hỗn loạn.
Mạnh Thanh Hòa mở bừng mắt, siết chặt chiếc chăn mềm mại, liếc nhìn bên cạnh. Giang Vân Trì đã không còn ở đó, nhưng hơi thở của anh vẫn còn vương vấn trong phòng cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play