Đặng Quang Phú say đến mặt đỏ tía tai, không biết Mạnh Thanh Hòa đang lườm mình. Ông ta cười hì hì, còn muốn cô nói thêm vài câu nữa, nhưng cái micro trên tay đã bị Bành Hồng Cường giật lấy. Sau đó, bản thân ông ta cũng bị con trai mình đỡ xuống.
Để ông ta điên tiếp nữa, sáng mai tỉnh dậy, e rằng sẽ chạy lên núi mà nhảy, mất mặt quá.
“Cảm ơn lời chúc tốt đẹp của đội trưởng Mạnh. Chúng ta đều tin tưởng rằng thôn Phong Nguyên của chúng ta nhất định sẽ đi đến huy hoàng!” Bành Hồng Cường vỗ vai Mạnh Thanh Hòa ý bảo cô có thể xuống sân khấu. Thấy vậy, Mạnh Thanh Hòa thở phào nhẹ nhõm, chạy như bay xuống.
Quả nhiên, việc chuyên môn phải giao cho người chuyên nghiệp.
Bành Hồng Cường chỉ với vài câu nói đã làm không khí sôi động trở lại. Tiếp theo, ông mời Tiêu Vân và Mạnh Trọng Thu, hai vị quân nhân tương lai được chọn, lên sân khấu phát biểu.
Sau đó, Mạnh Thanh Hòa bị Tiêu Vân ôm khóc, khóc đến sưng cả mắt thành hai quả óc chó. Cô nhẹ nhàng dỗ dành Tiêu Vân, nhưng trong lòng cũng có chút không dễ chịu. Người bạn thân duy nhất và anh Ba của mình đồng thời phải rời đi, ruột gan con người ai mà không đau?
Nhưng nghĩ lại, hai người này đều đang đi rèn luyện và nâng cao bản thân, một tương lai tươi sáng đang vẫy gọi họ. Cô lại cảm thấy thanh thản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT