Giận dỗi
Trong phòng, Mạnh Thanh Hòa dựa vào cầu thang giường tầng, lạnh lùng nhìn Giang Vân Trì kéo rèm cửa sổ lại. Ánh sáng trong phòng ngay lập tức tối đi rất nhiều, cô vô thức nheo mắt lại.
Giang Vân Trì làm xong tất cả, bước đến muốn nắm tay Mạnh Thanh Hòa, trong miệng lẩm bẩm: “Thanh Hòa, anh sai rồi, đừng giận nữa được không em?”
Giọng nói khàn khàn vì vừa ngủ dậy mang theo sự gợi cảm khó cưỡng. Đặc biệt khi anh hạ thấp giọng đến gần cô, cảm giác như anh chỉ nói cho một mình cô nghe, khiến người ta không kìm được rung động.
Hàng mi của Mạnh Thanh Hòa khẽ run rẩy, thầm nhủ trong lòng phải giữ bình tĩnh. Sau đó, cô không chút lưu tình hất tay anh ra, nhìn anh từ trên xuống dưới, hắng giọng một tiếng: “Sai chỗ nào?”
“Anh không nên để đồng chí Doãn ở lại đây, lại càng không nên làm ngơ sự tồn tại của cô ta. Anh nên sớm đuổi cô ta đi, không cho người khác một chút cơ hội hiểu lầm nào.” Giang Vân Trì phản ứng cực nhanh, không hề cãi lại một lời, thẳng thắn thừa nhận lỗi lầm chết người của mình.
“Anh đã biết, vậy mà còn làm như vậy. Hừ, em đi đây.” Mạnh Thanh Hòa giận dỗi đẩy Giang Vân Trì ra, định đi ra cửa. Nhưng làm sao Giang Vân Trì có thể để cô, người đang giận, cứ thế rời đi được. Trong tình thế cấp bách, anh túm lấy cổ tay cô, ấn cô lên giường của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play