Nghe vậy, Tiêu Đại Bằng và Bành Hồng Cường đều sững sờ. Hiểu rõ ý đồ của Mạnh Thanh Hòa, Tiêu Đại Bằng nhíu mày, có chút khó xử lắc đầu: “Công xã và thôn gần một năm nay không tuyển thêm người. Các vị trí đều đã đầy đủ. Hơn nữa, dù có tuyển, một nữ đồng chí trẻ tuổi như con cũng rất khó để được nhận.”
Ý ngoài lời, Mạnh Thanh Hòa cũng hiểu.
Dù có tuyển người, công xã và thôn cũng sẽ ưu tiên những nam đồng chí có tuổi, có kinh nghiệm! Huống hồ, trong đó còn có những người có quan hệ, có cách chạy chọt sẽ được ưu tiên.
Ngay cả trong xã hội hiện đại, nơi làm việc còn tồn tại sự phân biệt giới tính nam hơn nữ rất sâu sắc, huống hồ là thời đại còn tồn tại nhiều tư tưởng cũ kỹ, ăn sâu bám rễ như thế này.
Mạnh Thanh Hòa biết lời Tiêu Đại Bằng nói rất đúng, cô không tranh cãi gì, chỉ lặng lẽ thở dài, rồi cáo từ ra về. Cô vừa quay lưng đi, hai người kia lại bắt đầu bàn luận về chủ đề ban nãy.
Vì giọng họ khá lớn, Mạnh Thanh Hòa nghe rõ từng câu từng chữ.
“Vậy phải làm sao bây giờ? Sản lượng năm nay còn không cao bằng mấy năm trước. Sau khi nộp lương thực cho cấp trên, bản thân chúng ta cũng không còn lại bao nhiêu. Hơn nữa còn phải trả nợ tiền và lương thực cho các thôn khác. Tính đi tính lại, mùa đông này mọi người đói chết mất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play