Quả nhiên, Tằng Quế Anh bị cô nói đến đỏ mặt, toàn thân như con tôm luộc, lắp bắp nói: “Chị dâu? Tôi, cái này, tôi không phải, em hiểu lầm rồi.”
“Không phải thì tại sao chị dâu lại đến tìm anh trai em?” Mạnh Thanh Hòa bình tĩnh đưa ra câu hỏi tiếp theo.
“Tôi nghe người ta nói anh Trọng Xuân bị ngã gãy chân, nên tôi muốn đến thăm anh ấy. Đúng rồi, bây giờ anh ấy thế nào rồi? Có sao không?” Tằng Quế Anh hoảng loạn nắm lấy tay Mạnh Thanh Hòa, cau mày, vội vàng hỏi chuyện mà cô muốn biết nhất.
Mạnh Thanh Hòa lắc đầu, thở dài, buồn bã nói: “Chân anh ấy bị thương nặng lắm, nửa tháng trước đã đi bệnh viện ở tỉnh để điều trị rồi, chắc phải một thời gian nữa mới về được.”
Chuyện này thì người ngoài ai cũng biết, cô nói cho Tằng Quế Anh cũng không sao. Chỉ là, nội tình thực sự thì không thể nói ra ngoài được, ai biết có lọt ra ngoài không.
Nghĩ vậy, Mạnh Thanh Hòa nhìn xung quanh, rồi kéo Tằng Quế Anh đang hoang mang đi về phía hợp tác xã. Vừa đi vừa nhỏ giọng an ủi: “Chị dâu, chị đừng lo lắng quá, bệnh viện ở tỉnh có rất nhiều bác sĩ giỏi, anh ấy nhất định sẽ không sao đâu.”
“Ở bệnh viện nào ở tỉnh vậy? Có người chăm sóc không?” Tằng Quế Anh hốc mắt đỏ hoe, cảm thấy trái tim như treo lơ lửng, không lên được cũng không xuống được, khó chịu vô cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT