Sau cơn mưa, không khí trong lành một cách lạ thường. Mạnh Thanh Hòa đi đến nhà Tiêu Vân để trò chuyện vài câu, sau đó mới ra cổng thôn đợi Mạnh Trọng Đông. Cô không phải đợi lâu thì đã thấy anh.
Hai anh em về đến nhà thì trời đã tối hẳn.
Mạnh Thanh Hòa và Lâm Ái Vân rửa mặt xong, đang chuẩn bị đi ngủ thì cửa phòng bỗng bị gõ. Mạnh Thanh Hòa ra mở cửa, là Mạnh Trọng Xuân.
“Mẹ, đây là tiền công mấy ngày nay của con.” Vì trời đã muộn, Mạnh Trọng Xuân đi thẳng vào vấn đề, nói rõ mục đích đến.
Nhìn gói tiền nhỏ Mạnh Trọng Xuân đưa ra, Lâm Ái Vân vội xua tay: “Tiền này do chính con kiếm được, con cứ cầm lấy mà tiêu. Mấy anh em nó lên núi hái thuốc kiếm tiền, mẹ cũng để bọn nó tự giữ cả.”
“Thế này…” Mạnh Trọng Xuân có chút bối rối nhìn Lâm Ái Vân rồi lại nhìn Mạnh Thanh Hòa. Trong phút chốc, anh ta nắm chặt tiền trong tay, không biết nên nói gì.
Trước đây, khi kiếm được tiền công, vừa về nhà là Hoàng Tú Anh sẽ lấy đi hết, không còn một xu. Lâu dần, anh ta cũng quen rồi. Bây giờ đột nhiên được giữ tiền, trong lòng anh ta có một cảm giác kỳ lạ khó tả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT