“Mày cút ngay cho tao! Hộ khẩu này hôm nay phải tách bằng được! Bảo Quân, Quyên Tử, mau lôi con ranh này ra cho tao! Chúng ta về thôn tìm trưởng thôn ngay!” Hoàng Tú Anh đá mấy cái vào Mạnh Thanh Hòa, nhưng không hiểu sao, mỗi cú đá đều bị cô né tránh, không trúng người.
Cứ lùi tới lùi lui, Hoàng Tú Anh bực bội vô cùng. May mà có Bành Quyên xông lên kéo Mạnh Thanh Hòa ra.
“Mẹ, anh Tư! Không thể để ông bà đi! Tiền thuốc men của anh cả còn phải do họ chi trả!” Mạnh Thanh Hòa dùng hết sức hét lớn, sau đó dùng móng tay bấm mạnh vào tay Bành Quyên, cố gắng giằng co.
Nghe vậy, Hoàng Tú Anh và Mạnh Chấn Nghiệp lập tức đẩy Trương Văn Hoa và Lâm Kiến Chí đang cản đường, rồi chạy nhanh ra ngoài. Chẳng mấy chốc, họ đã không còn thấy bóng dáng, hoàn toàn không giống tốc độ của những người già sáu bảy mươi tuổi.
Ngay sau đó, Mạnh Bảo Quân và Bành Quyên cũng chạy theo. Trong sân chỉ còn lại một mình Mạnh Bảo Quốc.
“Ôi chao, bà Văn Hoa, các người không đuổi theo à? Cứ để họ chạy thế sao?” Bà lão bế cháu cũng không kìm được lo lắng thay cho họ.
“Đúng thế, cái nhà thông gia trước đây của các người quá tồi! Chạy mất rồi. Lúc đến thì thề thốt muốn đón cháu về sống sung sướng. Giờ biết đứa cháu lớn gặp chuyện, thì trở mặt không quen.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play