Bản thân Giang Vân Trì cũng hơi sững sờ, đột nhiên thu tay lại. Anh đang làm gì thế này?
“Cái đó…” Vội vàng muốn giải thích hành vi của mình, nhưng nửa ngày cũng không nghĩ ra được lý do. Cổ họng anh lăn lên lăn xuống hai cái, chỉ có thể ngậm chặt môi.
Có lẽ nhận ra sự lúng túng của anh, Mạnh Thanh Hòa vội vàng mở lời để xua tan không khí ngại ngùng. Cô cười gượng hai tiếng: “Cuộc sống tốt là dựa vào hai bàn tay để kiếm ra mà. Anh xem, bây giờ em dẫn người nhà lên núi đào thảo dược, chẳng phải cũng kiếm được một khoản nhỏ sao? Tích cóp một hai tháng nữa là có thể xây nhà lớn rồi.”
“Anh Giang, em tin rằng với sức lực và sự thông minh của anh, làm gì cũng sẽ thành công. Hay là anh cũng đi theo em đào thảo dược nhé? Chúng ta cùng nhau đi trên con đường làm giàu.”
Nhưng Giang Vân Trì lại lắc đầu, cười nhạt nói: “Không cần đâu. Đây là tài lộc của gia đình em, anh xen vào thì ra thể thống gì?” Hơn nữa, dù em không có ý kiến gì, nhưng người nhà em lại không thích anh lắm.
“Nhưng mà…”
Mạnh Thanh Hòa chưa nói hết lời, thì Tiêu Vân đã chạy tới từ phía kho. Nghĩ đến có người ngoài ở đây, không tiện nói tiếp, cô đành ngậm miệng, chỉ lắc đầu đầy không đồng tình với Giang Vân Trì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT