[Alice đã tỉnh lại.
Nhưng không phải là Alice mà họ từng biết.]
Cô gái ấy vẫn có đôi mắt long lanh như sương sớm, vẫn làn da trắng như sữa và giọng nói nhẹ nhàng như gió thoảng, nhưng trong đôi mắt đó giờ không còn phản chiếu hình bóng họ – không còn Jonathan, không còn Eliot, không còn Lyra.
Chỉ có mẹ ruột của cô là người duy nhất Alice nhớ rõ.
Jonathan ngồi cạnh giường bệnh, Eliot và Lyra đứng nép bên, ngước nhìn mẹ bằng ánh mắt đầy mong đợi. Nhưng khi Alice nhìn hai đứa trẻ, cô chỉ mỉm cười dịu dàng như với những đứa bé dễ thương xa lạ. Không có sự nhận ra. Không một ký ức nào trỗi dậy.
“Con bé tên gì vậy?” – cô khẽ hỏi, chỉ vào Lyra.
Lyra run rẩy quay đi, che mặt vào ngực Jonathan, nước mắt lặng lẽ chảy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT