“Hừ.”
Tiếng cười bị kìm dưới mũ bảo hiểm của Cố Thời Châu mang theo sự châm chọc. Gió thổi ù ù bên tai, Khương Noãn Noãn giả vờ không hiểu, hỏi:
“Anh cười cái gì?”
Anh không trả lời, mà bất ngờ tăng tốc. Bất đắc dĩ, cô chỉ có thể siết chặt eo anh, cả người dính chặt lấy anh như một con bạch tuộc.
Xe không chạy thẳng về khu tập thể cũ của cô, mà rẽ vào một quán nướng gần đó.
Đỗ xe xong, Cố Thời Châu tháo mũ bảo hiểm, lấy chiếc kính râm kẹp ở cổ áo đeo lên.
“Đi, ăn khuya với tôi một bữa, rồi tôi đưa em về.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play