Hứa Tri Ngật bước vào gian phòng riêng, có cảm giác như đang xuyên về một nhã gian thời cổ, hơi thở cổ xưa phả vào mặt. Trên tường treo mấy bức tranh sơn thủy ý thâm sâu, dưới ánh đèn vàng mờ chiếu rọi, mỗi bức tranh như đang kể về một truyền thuyết xưa cũ.
Cửa sổ và khung cửa chạm khắc tinh xảo, vừa khiêm nhường vừa sang trọng. Ánh sáng xuyên qua song cửa, như dấu vết của thời gian.
Đây là lần đầu tiên Hứa Tri Ngật đến một nơi đậm chất cổ điển như vậy để ăn cơm. Cậu cố gắng giữ bình tĩnh, kìm nén trái tim đang gợn sóng.
Cậu chọn món có phần lơ đãng, tai lại nhạy như mèo, luôn lắng nghe động tĩnh bên ngoài.
Trong lòng ngổn ngang, cậu gọi vài món mà mình và Lương Văn Âm đều thích ăn.
Đợi đến khi món ăn bày đủ, hai người kia mới chậm rãi bước vào, ngồi xuống bàn.
Hứa Tri Ngật nhìn chằm chằm đôi bàn tay đang đan chặt lấy nhau của họ, lông mi dài che đi ánh mắt đầy ảm đạm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT