【11:45:32】
Bảng nhiệm vụ chính đột nhiên mờ đi, tất cả chuyển sang màu xám, chỉ còn con số thời gian lớn đang nhấp nháy không ngừng.
Cái lạnh buổi tối ở ngoại ô khiến Nhược Linh hít một hơi thật sâu, nhưng cơ thể lại lấm tấm mồ hôi vì chạy quá nhanh.
Không khí trong phổi ngày càng ít đi, song bước chân cô tuyệt đối không hề chậm lại, vẫn giữ nguyên tiết tấu quen thuộc.
Trong đầu Nhược Linh xoay chuyển thật nhanh — vì sao nhiệm vụ cửa ải đầu tiên lại là một cục diện chết?
Điều này không hợp lý.
Theo cốt truyện, người chơi sẽ đến khu dinh thự nhà họ Lý để trú mưa. Cuối cùng, họ sẽ chết trong ngôi nhà ma ám và bị hai lão quỷ nuốt chửng.
Nghĩ lại thì rõ ràng là một kịch bản dọn sẵn cho người ta “nạp mạng”!
Nhược Linh đã ướt sũng vì mưa, chiếc áo sơ mi trắng dính chặt vào người, để lộ vóc dáng mảnh mai. Quần jean và giày thể thao dính đầy bùn đất.
Đang trong cuộc chạy trốn sinh tử, cô chẳng còn tâm trí nào để bận tâm những thứ đó nữa.
Cuối cùng, cô đã nhìn thấy tấm biển của ngôi đền!
Đúng lúc này, một tiếng cười âm u, rùng rợn vang lên từ phía sau.
“Khà khà khà… một tế phẩm, có thể chạy đi đâu chứ?”
Nhược Linh rùng mình, một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng lên đến đỉnh đầu.
Tiếng cười khàn khàn càng lúc càng gần, kèm theo mùi hôi thối nồng nặc khiến cô nhíu mày theo bản năng.
Trên trán Nhược Linh lấm tấm mồ hôi lạnh.
Đột nhiên, một chiếc lưỡi dài, đỏ máu như roi quất tới! Thậm chí còn mang theo cả tiếng gió rít ghê người.
Nhược Linh lập tức nghiêng người né tránh, sau đó nhanh chóng lùi vào trong đền!
Chiếc lưỡi của lão quỷ quất hụt, chỉ liếm nhẹ xuống mặt đất. Phiến đá ngay tức khắc bị ăn mòn thành một vết lõm sâu!
Chỉ cách cô một sải tay.
Lạ thật.
Lần đầu tiên ở trong dinh thự nhà họ Lý, khi đối diện lão quỷ, toàn thân cô hoàn toàn cứng đờ, không hề nhúc nhích nổi.
Năng lực đặc biệt của BOSS… đã mất hiệu lực? Hay là——
Trong lúc một người một quỷ đang đối đầu, lão quỷ nhà họ Lý dường như cảm nhận được điều gì đó, liền tan biến ngay lập tức!
Trong đền, có tiếng bước chân lách tách, nếu không phải đêm khuya tĩnh lặng, sẽ không thể nghe thấy.
Nhược Linh cảnh giác ngẩng đầu, thấy một bà lão lưng còng từ trong bóng tối chậm rãi bước ra.
Bà lão mặc một chiếc áo bông rách nát, khuôn mặt hốc hác.
Tuy trông đã già yếu, nhưng toàn thân lại toát ra một khí thế sắc bén không thể xâm phạm.
Nhược Linh ngay lập tức dùng ý niệm mở bảng hệ thống.
【Đinh— Chức năng nhận diện chủng tộc đã mở!】
【Nhận diện chủng tộc: Chỉ giới hạn sử dụng với các nhân vật NPC chỉ định trong game.】
【Địa Mẫu Hoàng Thị (Thổ địa thần)】
Mấy chữ lớn sáng lấp lánh khiến Nhược Linh suýt chút nữa đã hét lên vì phấn khích.
Hoàng Thị —— rất có thể chính là mấu chốt để vượt ải!
Nhưng ánh mắt bà lão kia vẫn khóa chặt lấy cô, như dã thú nhìn con mồi, chỉ muốn nuốt chửng ngay lập tức.
Cô từ từ đứng thẳng người, đối mặt trực tiếp với ánh mắt của bà lão.
Ánh mắt đó như một thanh kiếm sắc lẹm, dường như muốn xuyên thấu tâm can cô.
"Nha đầu này, gan cũng không nhỏ. Ngay dưới mí mắt lão quỷ nhà họ Lý mà dám ra tay?”
Vừa rồi cô quả thực đã lén sử dụng một kỹ năng cấp C, khắc lên người lão quỷ ấn ký nguyền rủa.
Không ngờ lại bị bà ta nhìn thấu.
Vị thổ địa thần này có thể trấn áp lão quỷ họ Lý, thậm chí còn khiến hắn lập tức rút lui!
…
Một ý nghĩ bất chợt lóe lên trong đầu Nhược Linh.
“Chúng đã nhắm vào tôi rồi, e rằng tôi khó qua nổi đêm nay. Không biết, ngài có thể thu nhận tôi chăng?”
Ai ngờ, Hoàng Thị hừ lạnh một tiếng: “Nếu không phải hai anh em nhà họ Lý trấn áp đám cô hồn dã quỷ, ngươi nghĩ mình có thể chạy thong dong ngoài phố đến tận đây sao?”
"Cả thị trấn chỉ có một mình ngươi là người sống, mang theo hơi thở con người, dù ngươi trốn ở đâu cũng sẽ bị chúng tìm ra."
Sắc mặt bà lão lạnh lẽo, thẳng thừng từ chối: “Ta không giúp được ngươi. Tự cầu phúc đi.”
Nhược Linh thoáng sững lại.
Nhưng kể từ khi xuống xe, cô đã chuẩn bị sẵn cho tình huống xấu nhất.
"Nếu ngài không muốn giúp, vậy tôi xin cáo từ. Tôi đến đây chỉ để tìm một con đường sống."
Vẻ mặt Hoàng Thị lập tức trở nên lạnh lùng, bà ta khịt mũi: "Ngây thơ! Thị trấn này làm gì có đường sống nào! Lũ quỷ bên trong sắp bị nhốt đến phát điên cả rồi!”
"Ta không biết ngươi vào bằng cách nào, đây là trấn Hoàng Tuyền! Ranh giới Âm Dương, từ xưa đến nay, có vào mà không có ra!"
"Đừng thấy miếu Thổ Địa được xây ở đây, nó chỉ là một vật trang trí mà thôi."
Vừa dứt lời, khuôn mặt u ám của Hoàng Thị càng thêm tái xanh, như thể nhớ lại chuyện chẳng lành, liền quay người định rời đi.
Nhược Linh khẽ nhíu mày. Không đúng… lời bà ta còn có ẩn ý gì đó!
【Đinh! Chúc mừng bạn đã kích hoạt nhiệm vụ sinh tồn phụ tuyến - Trấn Hoàng Tuyền.】
【Trấn Hoàng Tuyền đã giam giữ vô số ác quỷ suốt hàng vạn năm, cứ mỗi trăm năm, quỷ dữ sẽ thức giấc, tàn sát lẫn nhau, cho đến khi Quỷ Vương ra đời!】
【Quỷ Vương sẽ xuất hiện lúc 0:00, người chơi cần sống sót trong 12 tiếng, cho đến 7 giờ sáng hôm sau.】
【Hoàn thành nhiệm vụ nhận 10 Star Coin, cùng 10 điểm kỹ năng ban đầu.】
Nhìn bảng trò chơi, Nhược Linh chửi thầm trong bụng: Cái TM, đồ khốn!
Trong trấn tạm thời chẳng có chỗ nào để núp, cô chỉ có thể ra ngoài dò xét tình hình.
Hít sâu một hơi, Nhược Linh biết mình buộc phải rời đi.
Nếu không, khi màn đêm buông xuống, ma quỷ tụ tập lại, cô sẽ không thể chống cự.
Nghĩ đến đây, cô lập tức quay người lao ra ngoài.
“Đứng lại!” — một tiếng quát vang dội phía sau.
Nhược Linh quay đầu lại, thấy Hoàng Thị đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào mình!
“Nếu ngươi tiếp tục liều lĩnh xông ra ngoài, hậu quả tự gánh lấy!”
Hoàng Thị lắc đầu,dằn mạnh từng chữ: "Nha đầu, nơi này không còn là thế giới của ngươi nữa. Phải biết dừng lại đúng lúc."
Nhược Linh khẽ rùng mình. Trong mắt Hoàng thị, cô nhìn thấy uy hiếp nặng nề!
Sát khí kia chan chứa thù hận, nhưng không phải nhằm vào cô, mà là nhắm đến toàn bộ quỷ quái trong trấn.
Tuy chưa rõ nơi này từng xảy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn giữa Hoàng thị và lão quỷ họ Lý không ưa nhau.
Nhược Linh siết chặt nắm đấm, nghiến răng: "Hai con quỷ già đó muốn nuốt sống tôi, chẳng lẽ tôi chỉ có thể ngồi chờ chết sao?!”
Hoàng Thị đột nhiên nhìn chằm chằm vào gương mặt cô, như đang cân nhắc điều gì.
Ngay giây tiếp theo, bà rút từ tay áo ra một vật, ném về phía Nhược Linh.
【Đinh! Chúc mừng người chơi nhận được 5 lá《Thiên Địa Huyền Hoàng Phù Chú》!】
【Khi lá bùa này cháy sẽ giải phóng kết giới, ma quỷ không thể xâm phạm, thời gian hiệu lực 15 phút.】
Khuôn mặt Nhược Linh rạng rỡ vì phấn khích: "Đây là—?"
Hoàng Thị quay người đi sâu vào trong miếu: “Lại đây, lão thân giúp ngươi mở Âm Dương Nhãn!”
Nhược Linh vội vàng bước theo.
Trong miếu, Hoàng Thị chắp tay kết ấn, miệng niệm những âm tiết quái dị.
Chẳng bao lâu sau, ấn quyết được thu lại.
“Âm Dương Nhãn đã mở!”
"Nha đầu ngươi gan to thật… nhưng quá liều lĩnh. Ngươi nghĩ mình có thể an toàn rời khỏi đây sao?”
"Bên ngoài thị trấn có phong ấn của Thần giới và khe nứt không gian, ngay cả ta cũng không thể bước ra khỏi nửa bước!"
"Nhỏ máu của ngươi lên lá bùa. Khi bùa cháy, ngay cả lão quỷ họ Lý có tới cũng chẳng làm gì được ngươi."
Nhưng Nhược Linh không hề bị bùa chú làm cho choáng ngợp, cô trực tiếp hỏi:
“Ngài giúp tôi… là vì mục đích gì?”