Anh nửa ngồi bên giường Nguyễn Minh Phù, mày cau chặt. Đôi mắt đen thẳm hiện lên chút lo lắng.
Nguyễn Minh Phù tỉnh táo lại, cảm giác sợ hãi và tủi thân ập đến, cô lao vào lòng Tạ Diên Chiêu rồi bật khóc.
Giọng anh trầm thấp vang lên bên tai cô, "Chỉ là ác mộng thôi, đừng sợ."
Có lẽ vì đêm đã quá khuya, giọng Tạ Diên Chiêu trở nên dịu dàng lạ thường.
Nỗi sợ hãi trong lòng Nguyễn Minh Phù cuối cùng cũng tan biến.
Căn phòng bệnh vẫn tối mịt. Tạ Diên Chiêu nghe tiếng cô nên vội chạy tới, chưa kịp bật đèn. Cũng may không có đèn, nên Nguyễn Minh Phù không thấy được vẻ lúng túng của anh.
Nước mắt của Nguyễn Minh Phù làm ướt một mảng nhỏ trên ngực Tạ Diên Chiêu. Nhưng vì trời quá tối, cả hai đều không nhận ra.
Tạ Diên Chiêu vỗ vỗ đầu cô, "Không sao, ngủ đi."
Nguyễn Minh Phù sụt sịt, bàn tay nhỏ vẫn nắm chặt gấu áo anh không buông.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play