So với việc Chu Bằng giết người, dân làng vẫn dễ chấp nhận Tạ Duyên Chiêu đánh người hơn. Tội danh trước là chuyện xấu, lan truyền ra sẽ ảnh hưởng đến việc mai mối của giới trẻ. Nếu là tội danh sau, Chu Bằng là nạn nhân, đi đâu cũng có lý.
Lâm Ngọc Kiều có chút khó xử, nhưng đối mặt với ánh mắt của mọi người, cô ta không dám tùy tiện lên tiếng.
Cô ta đã chứng kiến toàn bộ sự việc, biết Chu Bằng không hề vô tội. Nếu tính ra, Tạ Duyên Chiêu có đánh chết hắn ta cũng là hợp lý.
Nhưng nếu nói như vậy, người đầu tiên cô ta đắc tội chính là mẹ của Chu Bằng.
Mọi công sức lấy lòng trước đây sẽ đổ sông đổ bể, sau này cô ta muốn gả vào nhà họ Chu sẽ rất khó khăn. Nếu nói dối... Lâm Ngọc Kiều đột nhiên đối diện với ánh mắt của Tạ Duyên Chiêu, giật mình sợ hãi. Cơ thể cô ta run lên, cả người ngã ngửa ra sau.
Bố mẹ cô ta vội vàng đỡ lấy: “Ngọc Kiều chưa từng thấy cảnh tượng như vậy, chắc là bị dọa sợ rồi.”
Chu mẫu: “...”
Lúc quan trọng lại bị hỏng việc, đúng là vô dụng.
Nguyễn Minh Phù: “...”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT