Tạ Đông Lâu đâu không biết ý của An Ngọc Trúc.
Người vợ này của ông ta không có lợi thì không làm, cũng chỉ thấy chỗ Nguyễn Minh Phù có thể có lợi. Nếu không… Nhìn cái gác mái nhỏ bà ấy đã sắp xếp thì biết.
“Được, bà và vợ lão Ba đi cùng nhau.”
An Ngọc Trúc xoay chuyển tròng mắt, “Chúng ta hai người lớn có gì để nói với cháu dâu, hay là để con gái chúng ta đi cùng tôi.”
“Được, bà nhớ gọi nó.”
Tạ Đông Lâu tuy chua chát, nhưng cũng biết nặng nhẹ. Biết rõ đối phương là một "cọng rơm vàng", tại sao lại không ôm lấy?
Ông ta sờ sờ túi mình, nghĩ đến chuyện ở ga tàu lại hận Tạ Tây Lâu đến nghiến răng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT