“Vậy bác gái đã từng đánh cô như vậy chưa?”
“…Chưa.”
“Hừ!”
Cố Ý Lâm hừ lạnh một tiếng.
Cô ấy cố gắng kiềm chế, không để lộ vẻ ghen tỵ trước mặt cô bạn thân.
“Cô đừng có ở trong phúc mà không biết phúc, nếu bác gái là mẹ tôi,” Cố Ý Lâm tưởng tượng, liền cảm thấy thật tuyệt, “Còn không biết sẽ vui mừng đến mức nào.”
Nguyễn Minh Phù: “…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play