Xét cho cùng, vẫn là do giao thông không thuận tiện. Đương nhiên, nếu có thể bán đi như táo thì tốt nhất.
Chủ nhiệm Hoàng đang định tìm dao để Kỳ Dương Diễm nếm thử. Nhưng tìm mãi tìm mãi, bên người đều không có. Vẫn là một vệ sĩ của Kỳ Dương Diễm đáng tin cậy, móc ra một con dao nhỏ, gọt dưa lưới thành vài miếng.
Kỳ Dương Diễm nếm thử một miếng, trong ánh mắt chờ mong của chủ nhiệm Hoàng, “Không tồi, tôi mua hết.”
Mắt chủ nhiệm Hoàng lại sáng rực lên một lần nữa.
Thật ra đây là nơi tốt nhất để trồng trái cây. Chỉ là hiện tại vấn đề ấm no vẫn chưa giải quyết xong, làm sao có người mua trái cây, lại không thể ăn thay cơm. Cũng vì lý do này, nông trường chỉ trồng những loại thực vật như bông.
Kỳ Dương Diễm ăn xong một miếng, lại cầm thêm một miếng nữa. Anh luôn cảm thấy trái cây hiện tại ngọt hơn so với 5-60 năm sau, không biết có phải do ô nhiễm hay không.
Chủ nhiệm Hoàng cười đến không thấy răng, cả người gần như nở hoa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT