Hai mắt Vượng Tài sáng lên, cái đuôi ve vẩy. Sau khi liếc nhìn Nguyễn Minh Phù, nó mới bắt đầu ăn.
“Đồ đáng ghét, cậu lại cho chó ăn à?”
Cố Ý Lâm thèm thuồng nhìn chằm chằm quả trứng trong miệng Vượng Tài. Trải qua hầm và ngâm, lòng trắng trứng không còn màu trắng tinh, mà nhuốm một lớp màu nâu nhạt. Ngửi kỹ, ngoài mùi gia vị còn có mùi thơm nồng đặc trưng của hồng trà.
Cô ấy vô cùng uất ức.
Vượng Tài sủa với Cố Ý Lâm hai tiếng, ngậm trứng kẹp đuôi bỏ chạy.
Nguyễn Minh Phù: “…”
Nếu cô không ở đây, cô bạn thân thối có định giành ăn với chó không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play