Mẹ Cố nhìn thấy càng tức.
“Ăn của tôi, uống của tôi, kết quả lại sinh ra một đứa ‘phá của’, đồ vô dụng! Lại còn không thể sinh con, vậy tôi cần cô làm gì?”
Lý Hiểu Nguyệt nghe những lời đó, nước mắt không thể ngừng rơi.
“Con bé cũng là cháu của bà mà.”
“Tôi không thèm!”
Mẹ Cố nhìn Lý Hiểu Nguyệt là thấy phiền. Ngày xưa cũng chỉ dựa vào việc biết khóc lóc, mà câu được con trai bà ta nhất quyết đòi cưới. Kết quả thì sao… cái đồ vô dụng này đừng nói là thêm trợ lực cho con trai bà, đến con trai cũng không sinh được.
Không ôm được cháu đích tôn, bà ta có chết cũng phải bò ra khỏi mồ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT