Nhận ra đây không phải là điều tôi nên nghe, tôi vừa định lùi lại thì giọng của Dư Phóng từ đằng sau vang lên: “Chị dâu, sao lại đứng ngoài cửa thế, anh An đã tỉnh rồi, vào đi.”
Tiếng trong phòng bệnh lập tức im bặt.
Dư Phóng không hề hay biết, đi qua nói: “Ôi chị dâu, chị mua hoa à? Hoa đẹp quá.”
Tôi cười nhìn cậu ấy: “ cậu thích à? Để tôi mua một bó cho cậu.”
“Thôi khỏi đi, tôi đâu phải bệnh nhân.”
“ cậu có thể là bệnh nhân mà.”
Cuối cùng Dư Phóng mới nhận ra sự giận dữ trong lời nói của tôi, hoảng hốt lùi lại một bước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT