Đến trước cửa ký túc xá, tôi buông tay Trình An ra, lúc này mới nhận ra lòng bàn tay mình đã ướt một lớp mồ hôi mỏng.
Đáng thương cho tôi, gần mười chín năm cuộc đời, đây mới là lần đầu tiên nắm tay con trai.
Có hơi căng thẳng, nhưng cảm giác rất tuyệt.
Mẹ tôi quả nhiên chưa từng lừa tôi.
Những ngày sau trôi qua khá yên bình.
Ban ngày, tôi đi học như bình thường. Buổi tối, nếu rảnh thì luyện đàn.
Chỉ cần có thời gian rảnh, Trình An lại bám lấy tôi không rời. Tay cậu ấy cũng hồi phục gần như hoàn toàn. Cậu giơ tay lên, cười đắc ý:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT