Tôi trừng mắt nhìn cậu: “? Cái mông cậu sao mà to dữ vậy?”
Trình An oan ức kêu lên: “Là do cái ghế này quá nhỏ quá chật thôi!”
Tôi nhìn đôi chân dài của cậu ấy, rồi cúi đầu nhìn lại đôi chân bị so ngắn của mình.
Bắt đầu suy nghĩ về khả năng đổi chân không đau đớn.
Thôi, nghe có vẻ đáng sợ quá.
Tôi đưa tay lên phím đàn, tùy ý gõ vài nốt.
Tiếng đàn trong trẻo vang vọng khắp hội trường, ánh đèn từ trên cao chiếu xuống, bao trùm lấy tôi và Trình An.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play